hành trình tránh thịt quyển 2
1. GIỚI THIỆU. Paté từ lâu đã rất phổ biến trên thị trường Việt Nam và là món ăn với bánh mì. quen thuộc của nhiều tầng lớp. Ở nước ta, chưa có những nghiên cứu hệ thống và. chi tiết về mặt hàng này được công bố và do đó quy trình chế biến paté là bí quyết
Flower and Snake II 2005 - Hoa và Rắn 2 (Aya Sugimoto, Ken'ichi Endô, Fujiko) Tooyama là một nhà phê bình nghệ thuật lớn tuổi nên gần như bất lực trước nhu cầu của cô vợ trẻ đẹp tràn đầy nhựa sống, Shizuko. Ngày kia, Shizuko phải sang Paris để đánh giá công việc kinh doanh của Ikegami, một người đỡ đầu cho nghệ thuật địa phương.
Xuyên suốt nội dung câu chuyện là giấc mơ về cuộc hành trình của cô bé Alice vào xứ sở diệu kỳ với vô vàn bất ngờ, lạ lẫm. Chắc chắn, tiểu thuyết này sẽ mang đến cho bạn một thế giới thần tiên đầy màu sắc và giúp việc học tiếng Anh hứng thú hơn nhiều. 2.
+ Thịt ba ba kỵ trứng gà: Thịt ba ba chứa nhiều hoạt chất sinh học, trứng gà là đạm chất lượng cao, hai thứ ăn chung sẽ dẫn đến chất đạm biến chất; làm giảm giá trị dinh dưỡng, thai phụ và sản phụ không nên ăn.
Va có 2 chuyện cần thông báo! Thứ nhất: truyện sẽ được up thêm ở web chính (wordpress) của team Va. Là Liên Minh Sắc Nữ đó mọi người ^^. Thứ hai: Va đang viết một quyển truyện mới. Thể loại: xuyên không, np, hệ thống, hTruyện là "Chinh Phục Nam Chủ Đổi Lấy Ước
mimpi menangkap ikan mas pake tangan togel. Cô gái ngồi trên giường dùng chăn che lấy cơ thể loã lồ, trên người đầy rẫy những dấu hồng ngân, đệm giường hỗn độn, còn có mùi hương dâm mỹ thoang thoảng, nhìn vào liền biết nơi này đã từng xảy ra chuyện dù biết đây là quan hệ tỷ đệ không cùng huyết thống, Lâm Dực ngay cả lông mi cũng không hề động đậy, mặt lạnh như tiền, hắn bình tĩnh đi đến bên giường, thân thủ kéo xuống tấm chăn đang đắp trên người Nhạc Hải Hải Sanh theo bản năng lấy hai tay che cảnh xuân trước ngực mình, lại quên mất phải che đậy Hạ thân trần trụi. Lâm Dực nhìn thoáng qua tiểu huyệt bị chọc đến thê thảm bên trong, nhíu mày cúi người đem cô gái bế lên."A" Thân thể đột nhiên nhẹ nhàng, Nhạc Hải Sanh kinh hô thành tiếng, hai tay lập tức vòng quay cổ Lâm Dực đề phòng chính mình té Dực ôm cô đi đến phòng tắm, Nhạc Hải Sanh muốn giãy đi xuống nhưng là lo lắng đến việc Lâm Dực cũng là một trong những nam nhân vật có trong truyện, cuối cùng đè xuống ý nghĩ của mình, nghi hoặc nhìn hắn đem cô ôm đến ngồi trên bồn cầu." Sau khi làm tình, nước tiểu có thể làm ảnh hưởng đến hệ thống tiết niệu, tiểu thư phải chú ý bảo vệ cơ thể của mình. " Hắn nói một câu rồi xoay người xả nước vào bồn tắm, thử độ ấm, sau đó mới tiếp tục nói."Cơ thể nữ nhân phải đặc biệt chăm sóc thật tốt, tiểu thư nên nhớ kĩ, sau khi làm tình nhất định phải vệ sinh thân thể, đem tinh dịch rửa sạch như thế mới khỏe mạnh."Khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhạc Hải Sanh đỏ bừng như phát sốt, vì cái gì hắn có thể nói loại chuyện xấu hổ này một cách bình tĩnh như vậy? Lại có thể nói chuyện cứ như mình là một bác sĩ phụ khoa?Danh môn quý tộc quản gia ngay cả chuyện này cũng phải quản ư? Xin thứ lỗi cho cô chỉ là một thường dân, chuyện này quả thực rất hiếm không biết rằng phạm trù phục vụ của Lâm Dực quản gia lại là chuyện không thể tưởng tượng nổi như Dực hướng Nhạc Hải Sanh gật gật đầu, xoay người rời khỏi phòng tắm, bắt tay vào dọn dẹp căn mở ra cửa sổ để làm nhạt bớt mùi vị hoan ái, đổi một cái ga giường mới tinh thay cho cái cũ đã dính đầy tinh dịch và mật nước, nhặt lên những vật lây dính trên mặt đất vứt vào bên trong sọt là người trông nom cả Lâm trạch, trên dưới Lâm gia chuyện gì cũng không thể qua nổi ánh mắt hắn. Bắt đầu từ lúc thiếu gia lần đầu mộng tinh, ánh mắt thiếu gia nhìn tiểu thư đã bắt đầu thay đổi. Từ tình cảm em trai đối với chị gái lại biến thành lại biến thành nam nhân mê luyến đối với nữ nhân, mỗi lần thiếu gia thủ dâm đều tưởng tượng mình với tiểu thư một đủ bốn năm, sau khi tiểu thư cùng Hạ gia công tử làm lễ đính hôn, thiếu gia rốt cuộc cũng không thể kìm chế được dục vọng của chính hôm qua thiếu gia phân phó hắn chuẩn bị một chai rượu vang đỏ, hắn cũng biết thiếu gia đang muốn xuống tay với tiểu thư. Tiểu thư tửu lượng cực kì yếu, một ly đã đủ khiến cô bất tỉnh nhân Dực không hề để ý, làm quản gia của nhà họ Lâm, chức trách của hắn là quản lý người hầu, dọn dẹp nhà cửa, phục vụ chủ nhân. Thiếu gia là con trai duy nhất của lão gia, tương lai là người kế thừa Lâm gia, Lâm Hải Sinh đương nhiên là đối tượng hắn phải trung thành, đối với Nhạc Hải Sanh chỉ có thể mắt nhắm mắt mở huống hồ cô cũng không phải huyệt mạch của nhà họ nhiên, cả đêm thiếu gia không có rời khỏi phòng của tiểu thư, có lẽ kế hoạch đã thành công. Sau đó hắn liền chủ động đi vào sửa sang lại phòng ốc, dọn dẹp phòng, bình thường đều là công việc của người hầu, quản gia như hắn chỉ việc phân công an bài mọi chuyện là đủ. Nhưng dù sao trên danh nghĩa, thiếu gia cùng tiểu thư vẫn là chị em, lúc này không thể sai người hầu dọn dẹp, vẫn là phải đích thân hắn ra tay, tránh cho lời ra tiếng vào không cần khi sửa sang thật tốt căn phòng, hắn lại bước vào phòng tắm, thấy Nhạc Hải Sanh vẫn ngồi trên bồn cầu ngẩn người như nghĩ, hắn mở miệng hỏi " Tiểu thư không biết cách rửa sạch sao? Thật có lỗi, tôi quên mất cô là lần đầu tiên, không biết cũng là chuyện hiển nhiên. Tôi thay cô làm một lần, về sau cô có thể học theo tự mình xử lý." Nói xong hắn động thủ cởi đi tây trang, tuỳ ý đặt trên bồn rửa, sau đó vén lên cổ tay, dùng nước rửa tay đem hai tay mình làm sạch, sau đó mới hướng Nhạc Hải Sanh đi cởi ra áo khoác, sơ mi mỏng manh không thể nào che đi được cơ thể cường tráng của hắn. Khuôn mặt Nhạc Hải Sanh đỏ bừng, nhìn hắn đem chính mình ôm lấy. Cô ngồi đưa lưng về phía bộ ngực của hắn, kiểu ngồi rất giống tiểu hài tử muốn đi Dực vẫn duy trì tư thế đó ôm cô, một tay luồn xuống mông cô đẻ giảm đi trọng lực, tay kia tách hai chân cô sang hai bên, đẩy ra hai mảnh cánh hoa non mềm, ngón tay thon dài tiến tiến vào mật huyệt."Ân.." Nhạc Hải Sanh cả người run lên, hai tay che mặt không dám nhìn, chỉ có thể cảm nhận ngón tay của hắn đang càn quét bên trong dũng đạo của mình. Trải qua một hồi mây mưa trước đó, hoa huy*t dường như vẫn chưa thỏa mãn, thịt mềm bên trong đem ngón tay Lâm Dực siết chặt." Tiểu thư, thả lỏng một chút, tôi muốn đem tinh dịch bên trong móc đi ra." Nhìn chăm chú vào cửa huyệt phấn hồng đang cắn nuốt ngón tay mình, Lâm Dực mặt vẫn không đổi sắc, biểu cảm bình tĩnh dị thường. Biểu tình này khiến trong lòng cô tràn đầy nghi hoặc chuyện này thật rất bình thường sao? Chẳng lẽ quản gia nhà giàu ngay cả việc xấu hổ này cũng phải phục vụ ư?Mặc dù vậy, thân thể cô dường như rất quyến luyến ngón tay hắn không muốn buông Dực thử đem ngón tay chọc vào sâu hơn mới phát hiện mị thịt như là giác hút, càng đâm càng hút. Lúc này hắn mới buông tha ý định đào khoét, rút ra ngón tay đổi lại ấn mạnh vào hoa hạch đã sung huyết giữa hai chân cô, tinh tế nghiền nát."A" Nhạc Hải Sanh cả người chấn động, vội vươn tay ngăn lại hắn động tác. Rất kì quái, một điểm bên trong cô được nhấn vào như vừa mở ra một cái chốt thần bí, cô liền mất đi khí lực, vô lực tựa vào lồng ngực rộng của Lâm bàn tay hư mềm của cô căn bản không thể nào ngăn được kiên định động tác của Lâm Dực, hắn vẫn như cũ tại âm hạch của cô chậm rãi vuốt ve qua lại, tinh tế dày vò. Nhạc Hải Sanh hoàn toàn xụi lơ, hai chân mẫn cảm cảm thụ được khoái lạc do Lâm Dực mang đến. Nhạc Hải Sanh làm sao có thể chịu được loại khoái cảm chồng chất này, hoa tâm không ngừng trào ra hoa dịch trong suốt đem ngón tay hắn thấm tay Lâm Dực khi làm chuyện này cực kì linh hoạt nhanh chóng đem cô loạn đến da đầu run lên. Khoái cảm cứ như thủy triều dồn dập lao đến, Nhạc Hải Sanh bất giác căng thẳng thân thể, hai tay cuộn chặt, cả người ngã về sau cảm thụ loại vui thích chết người mà khoái cảm không hề mất đi mà theo động tác Lâm Dực càng ngày càng tăng thêm, khiến sung sướng lan ra cả tứ chi bách hài của cô. Phòng tuyến và ý chua cuối cung cung bị ăn mòn, Nhạc Hải Sanh cuối cùng cũng không chịu nổi nữa, nắm chặt tay Lâm Dực hét lên thành tiếng."A... Ân...Ân... Từ bỏ... Chịu không nổi.. Ô..ô" Dưới sự trêu chọc của ngon tay linh hoạt, Nhạc Hải Sanh chỉ còn biết rên rỉ. Đột nhiên cô liều mạng vặn vẹo cơ thể, sợ hãi hét lên."Không được... Mau dừng lại... Tôi muốn đi tiểu.." Mà Lâm Dực mắt điếc tai ngơ tiếp tục chà đạp âm hạch thay cho câu trả lời. Cơn đau trong phút chốc bị khoái cảm đánh thẳng tới ót, trong mật huyệt, vách tường kịch liệt co rút, Nhạc Hải Sanh thét một tiếng chói tai, cánh hoa phấn nộn run rẩy phun ra một cỗ âm dịch trong suốt, chảy xuống sàn phòng tắm.“…Đây là…đi tiểu sao?” Nhạc Hải Sanh không còn nửa phần khí lực, chỉ có thể yếu ớt tựa vào lòng ngực Lâm Dực. Cô kinh ngạc nhìn bãi nước đọng trên nền đá, bất giác mở to hai mắt. Là một người đã trưởng thành, thế nhưng cô lại..đi tiểu?Phía sau truyền đến âm thanh bình tĩnh “Không sai, chính là triều phun. Tiểu thư vừa làm chuyện nam nữ, tuy rằng thiếu gia từng xem qua rất nhiều bộ sách và cuộn phim, nhưng kinh nghiệm thực chiến cùng kĩ xảo còn không được tốt lắm. Tối hôm qua làm cho tiểu thư chíu khổ rồi. Nhạc Hải Sanh “…”Không, thiếu gia nhà anh kĩ xảo thật sự vô cùng tốt.“ Về sau thiếu gia sẽ dần dần tiến bộ, tiểu thư không cần lo lắng” Lâm Dực nói xong đem Nhạc Hải Sanh quay tới. Mà lúc này cô đã lâm vào trạng thái vô lực sau khi cao trào đi sát đến vừa mới triều phun đã mang ra một phần tinh dịch bên trong Lâm Hải Sanh. Lâm Dực nhìn chăm chú, tiếp tục đem ngón tay lần nữa sát nhập mật huyệt của cô. Trong mật huyệt chất lỏng tràn lan, bốn vách tường bởi vì lúc trước kịch liệt co rút mà trở nên vô lực, chỉ có thể nhu nhược bao bọc lấy ngón tay, không hề giống lúc trước hút vào thật chặt khiến hắn khó khăn hoạt động. Lâm Dực thuận lợi đem tinh dịch còn sót lại bên trong đào ra. Sau đó mở ra vòi hoa sen đem cô tẩy rửa một lần rồi mới ôm cô vào bồn tắm bộ quá trình thực hiện, Nhạc Hải Sanh mềm nhũn mặc hắn làm, trong đầu là cảm xúc toàn bộ khiếp sợ – Sao lại thế này? Là do nàng kiến thức quá ít ỏi hay là do con gái bình dân không thể hiểu nổi nhà giàu? Mặc dù làm chuyện dâm mỹ như vậy nhưng Lâm Dực vẫn như cũ, một bộ dáng không gợn sóng “thiên chân vô tà”. Chẳng lẽ quản gia của các gia tộc chính là phục vụ bao gồm cả chuyện này sao??Ai, ai đó làm ơn tới cứu cô đi!
Edit Va "Ô ô...... Lớn quá...... Đau quá......" Âu Dương Tranh bị che hai mắt nên cái gì cũng không nhìn thấy, chỉ có thể mang vẻ mặt hắc tuyến, cảm giác bị đối phương ngồi trên eo mình, vừa khóc vừa giáng cái mông xuống, mật huyệt gian nan mà nuốt côn thịt của anh xuống. Nhưng mà mật huyệt của cô vừa chật hẹp lại khô khốc, mới vào được phân nữa liền đau đến mức phải dừng lại, ngồi ở trên côn thịt nức nở không thôi. "Nếu đau thì đừng làm! Cô bị ngu sao!" Âu Dương Tranh rốt cuộc chịu không nổi mà gầm nhẹ ra tiếng. Anh chưa bao giờ gặp tội phạm cưỡng gian nào mà ngu ngốc như vậy! Quy đầu phấn nộn căng huyệt khẩu nhỏ hẹp ra, lại bị chủ nhân của huyệt vì đau đớn mà co chặt vách động cường ép quy đầu, chẳng những đối phương đau, chính Âu Dương Tranh cũng đau đến không chịu được, không ngừng hít từng ngụm khí lạnh. Mẹ nó, nếu sớm biết rằng thân xử nam của mình sẽ mất trên tay của một tội cưỡng gian vụng về nhất quả đất này, nên sớm khai huân, anh chẳng sợ cho những người phụ nữ đào hoa ngu dốt đó, vậy còn tốt hơn bị người phụ nữ đang ngồi trên người anh bấm gãy! Nhưng lời nói nạt nộ thô bạo của anh cũng không có khiến cho đối phương lui bước, mà là càng kích thích sự quyết tâm của đối phương hơn. "Không được, nhất định phải làm......" Người phụ nữ kia hít hít cái mũi, rồi mới ấn bụng nhỏ của anh, tiếp tục ngồi xuống. Côn thịt của xử nam cực kỳ mẫn cảm, bị tiểu huyệt chật hẹp xiết đau đến muốn mệnh, khi cô rốt cuộc thành công mà ngồi vào, chẳng những chính cũng cô đau đến nức nở thút tha thút thít, côn thịt trong huyệt cũng bị chà đạp đến nỗi có chút mềm không cứng nổi. Chỉ là trong lúc đau đớn, khoái cảm khác thường cũng bắt đầu xuất hiện. Sau khi cô ăn toàn bộ côn thịt vào, đã đau đến không dám động. Âu Dương Tranh không thể động đậy, chỉ có thể cương cứng eo cắn môi dưới phòng ngừa chính mình phát ra tiếng rên rỉ đau đớn, giằng co cùng cô gái trên người một lát, rốt cuộc cũng thích ứng được đối phương. Trong huyệt đạo dần dần bắt đầu chảy ra dịch nhầy bôi trơn, huyệt thịt cũng không còn khoá chặt côn thịt nữa. Cô không còn nức nở nữa, bắt đầu chống eo anh thật cẩn thận mà di chuyển. Âu Dương Tranh gắt gao mím chặt môi, sợ nhất thời há miệng liền phun ra lời thô tục. Mẹ nó đây quả thật quá sung sướng —— khi ngẫu nhiên tự sướng căn bản là không có khoái cảm mãnh liệt như vậy, cảm giác tê dại từ xương cốt chạy thẳng đến da đầu, nhưng mà bị mật huyệt vuốt ve hơn mười cái, khoái cảm liền đạt tới cao phong. Anh cắn chặt răng để mình không bắn ra —— Nếu như bị tên tội phạm cưỡng gian này khiến cho mình mới vừa đi vào đã bắn ra, cũng quá mất mặt! Chẳng lẽ muốn sau này kẻ cưỡng gian anh, sẽ đến cười nhạo anh sao? Không được!!! Vì muốn ngăn dục vọng bắn tinh, Âu Dương Tranh bắt đầu miên man suy nghĩ phân tán lực chú ý của bản thân. Cô gái này có thể rất béo rất xấu, cho nên mới muốn che mắt anh? Nhưng nghe giọng nói rất dễ nghe, đặc biệt là lúc này bắt đầu nhỏ giọng rên rỉ, bộ dáng kiều thanh kiều khí. Dường như trọng lượng cũng không nặng, dáng người hẳn là thon thả? Thời điểm đi vào đau thành như vậy, cô có phải xử nữ không? Nhưng mà xử nữ sẽ không đi cưỡng gian đàn ông đúng không? Người này không phải là fan cuồng của anh chứ? Là vì điên cuồng sùng bái anh cho nên mới nhân cơ hội cưỡng gian anh! Cái này có khả năng! Từ từ, quy đầu giống như đụng phải cái gì đó —— Âu Dương Tranh theo bản năng mà đẩy vòng eo đến phía trước, hành động này làm đỉnh quy đầu thẳng tắp mà đụng vào khối thịt mềm kia, cô gái trên người bỗng nhiên kinh hô nhất thanh, run rẩy ngã về phía trước, cả người ghé vào trước ngực anh, cặp vú non mềm đè trên cơ ngực được rèn luyện rắn chắc, mà dũng đạo đã ướt đẫm kia cũng đột nhiên run rẩy, hoảng hốt lôi kéo côn thịt, quy đầu lập tức nhú bị hàng nghìn cái miệng nhỏ hút mạnh. Xử nam gặp cảm giác kích thích như vậy, sao lại khắc chế được, cái mông tức khắc căng lên, một dòng tinh dịch nồng đậm phun ra từ mã mắt trong —— Âu Dương Tranh mờ mịt trừng lớn đôi mắt bên trong cà vạt màu đen, bắt đầu tính xem vừa rồi anh nhịn được bao lâu...... Dù sao đi nữa cũng không quá ba phút! —— không, so với chuyện này, càng đáng sợ chính là, vừa rồi anh bắn vào trong tên tội phạm cưỡng gian không thể hiểu nổi này?! Nhạc Hải Sanh dựa vào người đàn ông trước ngực thở dốc nhất một lát, rồi mới bò dậy đứng vững, dung khăn giấy lau khô tinh dịch trắng đục dưới thân, mặc quần lót hình chữ T treo ở mắt cá chân vào, kéo làn váy lễ phục màu vàng vừa mới bị vén lên ngay ngắn, nhìn gương vuốt lại tóc. Hôm nay quá hỗn loạn, vốn dĩ hạ thân đã có chút sưng đỏ, nhưng là thật vất vả mới tìm được thời cơ tốt như vậy, đương nhiên muốn mau chóng xuống tay, cũng bất chấp tình trạng thân thể của mình. "Cũng may anh ta bắn sớm, không gian nan gì lắm......" Nhạc Hải Sanh tự an ủi bản thân, rồi mới nhìn hình tượng hiện tại của mình, kết quả —— Người vốn nên xụi lơ trên mặt đất Âu Dương Tranh đã lung lay đứng lên, cà vạt che trên mắt đã bị kéo xuống, cặp mắt con ngươi được các fan xưng là "đôi mắt chứa đựng ngân hà", đang gắt gao nhìn chằm chằm ảnh ngược của cô trong gương. "A!" Nhạc Hải Sanh thét nhất thanh chói tai, xoay người còn chưa bước được nửa bước, đã bị Âu Dương Tranh đè trên bồn rửa tay. "—— Mẹ nó! Cô nói ai bắn sớm?!" Nhạc Hải Sanh cứng họng nói không ra lời. Nhưng mà hoạ vô đơn chí là, ở ngay lúc này, cửa lại bị gõ vang. "Chị à? Chị ở bên trong sao?" Ngoài cửa truyền đến tiếng dò hỏi trong sáng của thiếu niên. Vote đi các nàng <3. Watt sẽ chậm hơn worlpress từ 1 đến 2 chương. Đã có c25 ở word r nhé ^^
Quyển 1 - Chương 4 Em trai 4Trong bóng tối, Lâm Hải Sanh được thiếu niên ôm lấy, nhu thuận tựa vào lồng ngực niên đã ngủ, tuy rằng rất mệt mỏi nhưng tinh thần hoảng loạn cùng những suy nghĩ miên man khiến cô khó lòng đi vào giấc Hải Sanh xuất thân từ một gia đình gia giáo, từ nhỏ đã được nghiêm khắc dạy dỗ, đối với bên ngoài đơn thuần không hiểu sự tình." Kiều thê thế thân của tổng giám đốc " là quyển ngôn tình đầu tiên cô đọc, cũng là lần đầu cô nhận thức được việc mây mưa hoá ra là như thế là một cuốn tiểu thuyết có nội dung máu cho điển hình Điền Y Y vốn là một nhân viên bình thường một hôm vô tình đụng phải tổng giám đốc trong thang máy chuyên dụng, cũng chính là Lâm Hải Sinh, ngay hôm đó liền thăng chứ trở thành thư kí tổng giám đốc. Lâm Hải Sinh ngoại hình anh tuấn xuất sắc, năng lực trác tuyệt lại không gần nữ sắc nên được vô số nữ nhân ca tụng là người đàn ông độc thân hoàng kim. Hắn từ trước đến nay đối với nữ nhân đều luôn lạnh nhạt vô tình, nhưng đối với Điền Y Y lại nhất kiến chung tình, vừa gặp đã yêu, ngoan ngoãn phục tùng, thâm tình đối đãi. Điền Y Y rất nhanh bị hắn nhiệt tình theo đuổi đánh gục, hai người sau khi kết giao liền cùng nhau chung sống. Nhưng là, sau này Điền Y Y chậm rãi phát hiện, Lâm Hải Sinh có một một căn phòng bí mật, là nơi ở của chị gái kế mẫu không cùng huyết thống với hắn - Lâm Hải Y Y một lần vô tình gặp gỡ Lâm Hải Sanh mới phát hiện dung mạo hai người có đến tám phần tương tự! Nàng hỏi Lâm quản gia mới hiểu được nàng bất quá chỉ là một thế thân của Lâm Hải Sanh mà Y Y vô cùng thống khổ, muốn rời khỏi Lâm Hải Sinh lại bị hắn giam cầm. Thừa dịp Lâm Hải Sinh đi dự tiệc cưới của Lâm Hải Sanh, dưới sự trợ giúp của quản gia nàng mới thoát khỏi Lâm gia. Nàng đi tìm trúc mã hàng xóm năm xưa nương nhờ rồi cùng hắn xuất ngoại, không bao lâu sau nàng mới phát hiện mình có đứa nhỏ của Lâm Hải dung kịch bản tiếp theo không cần phải bàn cải, vài năm sau Điền Y Y mang theo đứa bé trở về liền trùng hợp gặp lại Lâm Hải Sinh, trải qua vô vàn máu chó sóng gió, hai người bọn họ lại tương phùng, cả nhà đoàn Hải Sanh nhớ lại một ít nội dung tiểu thuyết, chẳng qua người bên trong tên có chút giống cô nên cô cũng không quên. Đêm qua đọc sách vô tình ngủ quên, thế nào khi tỉnh dậy mới biết xuyên vào sách trở thành chị gái của nam chính trong sách, Lâm Hải đầu tình tiết của tiểu thuyết, Lâm Hải Sanh đã muốn hai mươi bảy tuổi, mà lúc này mới chỉ có mười bảy. Xem ra cô xuyên vào thời điểm trước khi nội dung vở kịch bắt sách cũng không có nhắc đến chuyện trước đó, nhưng có đề cập qua việc Lâm Hải Sinh thời niên thiếu ái mộ chị gái của mình, nhưng cô không hề biết rằng hai người này cư nhiên nảy sinh quan cô lại cố tình xuyên vào trúng chị gái của hắn, vừa rồi còn cùng hắn lăn qua lăn lại trên tính đến việc cô không hề cự tuyệt, còn bị thiếu niên so với mình nhỏ hơn bảy tuổi làm đến rối tinh rối này khiến cô sinh ra một loại cảm giác thất đức không nói thành lời!Không, đây chỉ là một quyển tiểu thuyết, căn bản không phải sự thật. Nhạc Hải Sanh cố gắng thuyết phục chính mình, trong đầu bắt đầu nghĩ đến việc làm thế nào để quay lại thế giới thực. Không biết là dạng gì đồ vật lại muốn chọn cô trở thành người chơi nhưng dựa vào vài câu ngắn ngủi của "nó", cô ở nơi này để hoàn thành nhiệm vụ. Đầu tiên là phải bảo vệ thật tốt trinh tiết, nếu thành công có thể quay về thế giới thực. Bất quá mới đây cô bị Lâm Hải Sanh làm cho nhiệm vụ thất bại hoàn toàn. Như vậy cô phải theo lời "nó" tiếp tục tiến hành nhiệm vụ thứ hai, cùng giao hoan với bảy nam nhân vật có trong truyện mới có thể bước sang thế giới thứ hai. Cái quái gì đang xảy ra vậy? Nhưng nếu như cô ngay cả nhiệm vụ thứ hai cũng không hoàn thành, có khi nào cô sẽ bị "nó" hành hạ đến chết hay không?Nhạc Hải Sanh tuyệt không muốn rằng việc cùng nam nhân xa lạ không phải Lý Hành làm tình này khiến cô vừa cảm thấy hoang đường vừa cảm thấy thẹn nhưng… đây không phải chỉ là thế giới trong sách hay sao? Cô sẽ xem đây chỉ là một trò chơi H thôi, không phải lo ngại, với lại thân thể này cũng không phải của cô. Xong chuyện thì cứ xem như mình mơ một giấc mộng Hải Sanh hạ quyết tâm! Truyện đánh dấuNhấn để xem...Truyện đang đọcNhấn để xem...
Truyện Hành Trình Tránh Thịt của tác giả Tương Linh Cổ Sắt thuộc thể loại NP, hệ thống, mau xuyên, H. Nhạc Hải Sanh từ trong mơ màng tỉnh dậy, mắt còn chưa mở to đã thấy hạ thân một mảnh khác thường. Nhạc Hải Sanh hai mươi tư tuổi vẫn là một nữ nhân đơn thuần, hoàn cảnh trong sạch, chưa từng bước chân vào quán bar, hộp đêm nửa bước, cô cùng Lý Hành nói chuyện yêu đương hơn hai năm. Nhạc Hải Sanh cùng Lý Hành qua lại hơn hai năm, kích tình ban đầu đã sớm phai nhạt. Họ là trái ngang của tình yêu. Giữa họ sẽ tiếp diễn như thế nào. Mời các bạn cùng đón đọc truyện nhé.
Beta Duy Uyên“Lâm Dực đã bị công lược*, hoàn thành nhiệm vụ thứ hai, mức độ 2/7.” *công lược chiếm đóngThời điểm trong đầu vang lên âm thanh của hệ thống, Nhạc Hải Sanh đã lâm vào hôn mê. Sau khi tỉnh dậy cô phát hiện ga giường đã được đổi mới, thân thể cũng được tắm rửa sạch sẽ, trong lòng cô không khỏi lo rằng cô vì muốn trở lại thế giới thực nên mới lựa chọn hoan ái cùng các nhân vật trong truyện, bất quá Lâm Dực là một người đàn ông tốt, vừa dịu dàng lai chăm sóc, trên đời còn có nam nhân nào tốt hơn hắn?Đồng hồ báo thức điểm hai giờ chiều. Nhạc Hải Sanh có chút đói bụng, cơm tối qua còn chưa ăn đã phải trải qua vận động kịch liệt vài lần, hiện tại cô có thể ăn hết ba chén cơm ra khỏi phòng đi xuống lầu, cô vừa vặn nhìn thấy Lâm Dực đang đi tới. Mặt Nhạc Hải Sanh ửng đỏ, dù sao buổi sáng cô cùng hắn mới mây mưa một trận bây giờ gặp lại có chút thẹn thùng. Mà biểu cảm trên gương mặt kia vẫn như cũ nho nhã lễ độ, cử chỉ tiến lùi có chừng mực. Nhạc Hải Sanh bỗng dưng có chút chua xót, giống như hắn không hề tham gia vào buổi sáng kịch liệt kia, những cảnh tượng đỏ mặt tía tai ấy chỉ do mình cô suy nghĩ đè xuống khó chịu trong lòng, nhìn Lâm Dực hướng cô gật đầu, sau đó dãn cô đến phòng ăn, trên bàn tràn ngập mĩ vị.“Đây là những món bình thường tiểu thư thích ăn nhất.” Lâm Dực kéo ghế, trải khăn ăn cho cô sau đó lui Hải Sanh hạ mắt, chậm rãi dùng bữa. Tuy rằng đã buổi chiều, nhưng thức ăn Lâm Dực chọn đều rất tinh xảo, thoạt nhìn đều rất ngon nhưng lại không phải những món mà cô thích Hải Sanh đột nhiên tỉnh ngộ, mặc kệ là Lâm Hải Sinh hay Lâm Dực, người bọn họ coi như trân bảo, tâm tâm niệm niệm đều là Lâm Hải Sanh, không phải cô, Nhạc Hải Sanh. Cô bây giờ có thể coi là chiếm dụng thân xác của Lâm Hải Sanh trộm đi một đoạn nhân sinh của cô ấy mà nên cô phải nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ rồi rời đi, đem khối thân thể nay trả lại cho nguyên khi ăn xong, Nhạc Hải Sanh lặng lẽ đi theo Lâm Dực, khắp Lâm gia tôi tớ tìm hiểu một phen, thuận tiện tìm hiểu một chút bối cảnh chính Lâm Hải Sanh mười tuổi mẹ cô liền tái giá thuận tiện đem cô tiến vào Lâm gia, lúc đó tiểu thiếu gia của Lâm gia Lâm Hải Sinh đối với cô thập phần ỷ lại, thậm chí ngay cả tên cũng muốn đổi cho giống cô. Cha kế hiền lành, em trai bám người, dù vậy Lâm Hải Sanh vẫn luôn cẩn thận làm đúng bổn phận của mình, sống một cuộc sống an đến năm cô hai mươi tuổi, tại thời điểm nhà trường tổ bức lễ mừng tốt nghiệp đại học may mắn được Hạ gia Nhị thiếu Hạ Ung Hành để mắt tới, trước nắm lấy tâm mỹ nhân sau đó mới đem sự tình thông báo trong nhà. Sau khi lam tiệc đính hôn, cả hai cùng nhau chuyển ra riêng sống cùng Hải Sanh suy xét một chút, nhân cơ hội này rời khỏi Lâm trạch một chuyến. Lâm Hải Sinh đối với chị gái không cùng huyết thống này gần như là cố chấp, nếu không kịch tình mười năm sau hắn vẫn như cũ nhớ mãi không quên. Đêm qua còn trực tiếp đánh thuốc mê lên người cô, Nhạc Hải Sanh cảm thấy thục nữ như cô căn bản không thể nào đoán ra được suy nghĩ biến thái của thiếu niên. Vì phòng ngừa xuất hiện việc ngoài ý muốn, cô phải thuận tiện nhanh chống đem vị hôn phu kia công lược nốt, tốt xấu gì hắn cũng là nhân vật trong sự an bày của Lâm Dực, Nhạc Hải Sanh rất nhanh liền mang theo những thứ cần thiết rồi ngồi lên xe đi đến biệt thự vừa mới mua của Hạ Ung đặt chân lên xe, cô không hiểu vì sao quay lại nhìn thoáng qua Lâm Dực, đối phương vẫn như cũ biểu cảm lạnh lùng, khoé môi câu lên một nụ cười chức nghiệp. Rũ xuống rèm mắt, Nhạc Hải Sanh tiến vào xe, đem cảm xúc không rõ ràng vừa rồi ném ra sau ổn định ngồi trên ghế. Một giây sau, cửa xe bên cạnh mở ra, mà người vừa mới xoay cửa tiến vào đúng là Lâm Hải Sanh mở to hai Dực bình tĩnh nói “Về sau tiểu thư sắp phải ở căn nhà kia một đoạn thời gian, làm quản gia như tôi phải an này ổn thỏa mộ thứ mới có thể yên tâm cấp tiểu thư đi vào.”Đôi mắt vốn to tròn dần cong lên như vầng trăng non, nụ cười trên môi Nhạc Hải Sanh ngày càng sâu. Cô khẽ nghiêng đầu, đặt lên môi Lâm Dực một nụ hôn nhẹ, giọng nói dịu dàng “Như thế nào cũng tốt, thật sự rất cảm ơn anh.”Lâm Dực trầm mặc một lát, sau đó bỗng dưng quay đầu chế trụ cái ót của cô, sau đó thật sâu hôn xe toàn bộ quá trình vẫn yên lặng làm việc của mình, coi bản thân như không tồn tại, không nhìn được cũng không nghe không hổi là Hạ Nhị thiếu gia. Đây chính là biệt thự độc nhất nằm ở nơi phồn hoa nhất nội thành, phía trước biệt thự là đình viện rộng lớn. Nhạc Hải Sanh cùng Lý Hành đã từng đặt ra mục tiêu gần mau chóng để dành đủ tiền để mua một căn nhà ba phòng hai gian, đến bây giờ vẫn không đủ, chưa từng nghĩ đến loại này cao cấp biệt thự, càng không dám đoán giá trị của sao cũng không phải nhà mình, cô trực tiếp bỏ qua chuyện thưởng thức vẻ đẹp của những xa xỉ phẩm trước rằng trong biệt thự không có người hầu, nhưng mỗi ngay đều có người quét dọn theo giờ đến làm việc nên mọi thứ đều coi như sạch sẽ, sáng bóng. Lâm Dực đem hành lí của cô cất vào phòng, sửa sang một chút, làm một ít đồ an cho cô rồi theo xe trở về. Lúc này vừa đúng sáu giờ chiều, Nhạc Hải Sanh nghĩ ngợi, sau đó dứt khoát chờ vị hôn phu kia về cùng dùng không hề có kí ức của nguyên chủ, nhưng may mắn trong điện thoại có lưu số của Hạ Ung Hành, vì thế liền đánh một cuộc gọi khi quay số, cuộc gọi rất nhanh được chuyển đi, bên kia đầu dây truyền đến một giọng nam rất thuần hậu “Này, tiểu Sanh?”Nhạc Hải Sanh dừng lại một chút, cô không biết bình thường nguyên thân xưng hô với đối phương như thế nào, suy xét một chút sợ mình lại mắc lỗi, Nhạc Hải Sanh mới mở miệng nói “Ung Hành, em hiện tại đang ở nhà mới, lát nữa anh có muốn trở về ăn cơm không?”Âm thanh vang lên mang theo ý cười nhè nhẹ “Dĩ nhiên rồi. Chờ anh!”Hết chương 10gia 5
hành trình tránh thịt quyển 2